diên vỹ

chiều




Chiều lang thang qua đường vắng
mới hay thành phố ngủ quên
người từ ngày xưa cổ tích
khi không về giữa mông mênh ...

chiều vu vơ buông câu hát
mới hay mộng vụt xa vời
mơ xưa rơi vào vực thẳm
mình ta ở lại chơi vơi

chiều đếm bước chân trên cát
ngoảnh nhìn mới biết đơn côi
thèm hóa trăng sao xa tít
đợi ngày rơi giữa biển khơi ...

chiều ngồi bên đời lạc lõng
mới hay gieo khổ cho lòng
nhớ thương chỉ là cát bụi
với người ta vốn số không ....


12/12/05

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "chiều"